Tóm tắt như sau: Khi đội quân Hy Lạp chiến thắng quân Ba Tư ở cánh đồng Marathon, một chiến binh được lệnh đã chạy thẳng một mạch về thủ đô Athena để báo tin và anh ta đã chạy không nghỉ suốt chặng đường khi tới nơi báo tin thì gục ngã và qua đời. Ý tưởng đó tÔi nghi ngỜ Ông xà ℕɠɵạı Ŧìиh _ thỊ tỬ quẢ [siqinz edit] oldheart83 Danh Môn Tiểu Điềm Điềm: Lão Công Lóe Hôn Thật Không Biết Xấu Hổ – Hạ Lương Dạ Download.vn Soạn văn 6: Vẻ đẹp của một bài ca dao, thuộc bộ sách Cánh Diều, mời các bạn học sinh tham khảo. Read Chương 42: Tên Biến Thái from the story [Lichaeng] [Cover] [Futa] Tiểu Bạch Thỏ, Em Chạy Đâu Cho Thoát by Lc11273 (BLACKPINK) with 1,087 reads. futa, li “ Tôi không chắc em vào trường khác là không gặp được tôi đâu. ” Giọng hắn đậm phần khiêu khích. “ … ” Cô nghĩ thử thì cũng đúng, hắn ta được làm thầy trường này thì cũng được làm thầy trường khác thôi! Rút cuộc rồi cũng chả thoát được. Kệ! Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd Nợ Xấu. Đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi Xe chạy chầm chậm... Mẹ tôi cầm nón vẫy tay tôi, vài giây sau, tôi đuổi kịp. Tôi thở hồng hộc, trán đẫm mồ hôi, và khi trèo lên xe, tôi ríu cả chân lại. Mẹ vừa kéo tay tôi, xoa đầu tôi hỏi, thì tôi òa lên khóc rồi cứ thế nức nở. Mẹ tôi cũng sụt sùi theo - Con nín đi! Mợ đã về với con rồi mà.” Câu 1 Đoạn văn trên trích trong văn bản nào ? Của ai? Đoạn văn kể về việc gì? Câu 2 Chỉ ra các từ tượng hình, tượng thanh trong đoạn văn trên và nêu tác dụng của việc sử dụng các từ đó trong đoạn văn? Câu 3 Chỉ ra biện pháp nghệ thuật được sử dụng trong đoạn trích và nêu tác dụng? Câu 4 Cảm nhận về nhân vật “tôi” trong đoạn trích trên bằng một đoạn văn khoảng 10 câu, trong đó có dùng ít nhất 1từ tượng hình, 1 từ tượng thanh? Đánh giá từ 386 lượt Em Muốn Trốn Sao Bảo Bối là tựa truyện ngôn tìnhmang nội dung đầy phiêu lưu, có bối cảnh rộng lớn, liên quan đến rất nhiều thể loại, độc giả cân nhắc trước khi đọc - một cô gái với gia đình bình thường, sống cuộc sống bình thường, bất ngờ cứu được một nam thần phúc hắc. Cô - một cô gái có tính cách kỳ quái, là một nữa trạch nữ ngoại trừ việc đi học với thỉnh thoảng đi chơi với đám bạn thân thì luôn ở suốt trong nhà, nghiện ngôn tình, manga và - nam thần phúc hắc, tính tình lạnh lùng lạnh nhạt như quỷ vương trong truyền thuyết, có một thân phận mà người người đều phải kính sợ và nể trọng, chỉ vì một lần mất cảnh giác mà bị chính người thân của mình hãm hại, được cô gái nào đó cứu, bắt đầu muốn bắt người ta bỏ vào túi, cột bên cạnh không cho rời người - hai hoàn cảnh trái ngược nhau - hai tính cách trái ngược nhau - kể từ khi gặp nhau, bắt đầu bị kéo vào những câu chuyện đầy phiêu lưu và mạo hiểm. Mộ Dung Quân xoay người ngắm nhìn cô gái đang ngủ say bên cạnh mình. Anh phải công nhận tư thế ngủ của cô rất mê người. Không kiềm chế được Mộ Dung Quân đưa tay ra véo véo má cô vài cái. Sau đó lấy điện thoại trong túi ra bấm một dãy số dài." Tổng giám đốc gọi tôi có việc gì không" Một giọng nói lạnh băng của cô gái vang lên" Băng Hiền đến căn hộ số 4, đường X trả phòng trọ rồi đem tất cả đồ đạc của chủ nhân nơi đó về đây. Tiện thế cô mua giúp tôi vài bộ quần áo nữ cỡ..." Mộ Dung Quân nói một mạch sau đó cúp máy. Xoay người ôm Quyên Quyên vào lòng...- - - - - - - - - - - -" Bảo bối em muốn ngủ tới chừng nào nữa...mặt trời đã muốn xuống núi rồi kìa..." Mộ Dung Quân nhìn khuôn mặt say ngủ của cô lại không kiềm được véo véo vài cái. Dù không nở kêu cô tỉnh dậy nhưng anh buộc phải làm vậy." Oa..." Quyên Quyên khẽ òa lên một tiếng sau đó lại tiếp tục rúc vào trong lòng Mộ Dung Quân ngủ tiếp" Zài...em đúng là một cô bé hư...anh phải trừng phạt em mới được..." Mộ Dung Quân thở dài sau đó cười gian xảo, cuối mình xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng của Quyên Quyên đưa đầu lưỡi vào càn quét miệng Quyên đối với sự càn quét của Mộ Dung Quân liền nhíu mày tỉnh dậy, mi dài khẽ chớp chớp vài cái nhưng lập tức mở to ra không tin vào những gì mình đang thấy trước mặt. " Tên hỗn đản kia anh làm cái quái gì đấy hả..." Quyên Quyên đẩy mạnh Mộ Dung Quân ra hét lên." Chỉ tại anh kêu em không dậy anh mới làm vậy thôi." Mộ Dung Quân nhún vai thản nhiên nói" Nói mau anh mang tôi đến đây là có ý đồ gì." Quyên Quyên trừng mắt lớn tiếng nói." Chỉ là thấy em rất thú vị liền đem em về thôi. " Mộ Dung Quân vẫn dùng giọng điệu thản nhiên nói với Quyên Quyên" Hứng thú ư...nếu anh chỉ vì chỉ hứng thú với tôi thì mau thả tôi trở về. Tôi không phải là loại con gái dùng để mua vui cho anh " Quyên Quyên đối với thái độ thản nhiên của Mộ Dung Quân cảm thấy rất uất ức." Em hiểu lầm rồi anh không có ý như vậy. " Mộ Dung Quân cảm thấy Quyên Quyên đang hiểu lầm ý mình liền lớn tiếng phản bác" vậy là gì chứ?...nếu anh cho tôi một lời giải thích thì tôi sẽ suy nghĩ lại." Quyên Quyên nhíu mày nói. Tên này không biết hắn nghĩ gì nữa" Chỉ là anh cảm thấy rất có hứng thú với em, có lẽ anh động tâm với em rồi." Mộ Dung Quân nói xong liền ôm Quyên Quyên vào lòng hôn nhẹ lên má cô. " Vì thế bảo bối cho anh cơ hội ở bên em nhé." " Chuyện này, tôi làm sao biết được anh nói thật hay giả " Quyên Quyên mặt có chút đỏ nhưng lập tức nghiêm mặt nói" Cho anh thời gian anh sẽ chứng minh cho em thấy." Mộ Dung Quân nói một cách tự tin" Được rồi, tôi cho anh cơ hội." Quyên Quyên thở dài nhìn người đàn ông trước mặt " Thật tốt quá bảo bối, anh nhất định sẽ yêu thương em " Mộ Dung Quân cười nhẹ khuôn mặt tràn đầy hạnh - - - - - - - - - - -Thanh Thanh nhìn anh trai của mình đang ngồi trên ghế sủng nịnh nhìn Quyên Quyên ăn cháo. Cô thật sự không thể nào thích ứng với bộ dạng này của anh trai cô. Quyên Quyên đến đây cũng đã được 1 tháng rồi, kể từ ngày đó hôm nào anh cô cũng về sớm dùng cơm với Quyên Quyên, bất kể Quyên Quyên muốn gì anh cũng đều đáp ứng. Nhưng Quyên Quyên cũng không có đòi hỏi gì cao, hằng ngày cô còn dậy sớm chuẩn bị thức ăn, cô phải công nhận đồ ăn Quyên Quyên nấu ngon hơn đầu bếp ở nhà cô nhiều. " Quân Quân...chả phải anh nói hôm nay có cuộc họp quan trọng sao. " Quyên Quyên buông chén cháo xuống nhìn Mộ Dung Quân" Viên Viên bảo bối em không cần lo. Hôm nay em không đi học liền ở nhà đợi anh đó. " Mộ Dung Quân cuối cùng cũng chịu rời ghế xoay người hôn vào má Quyên Quyên sau đó liền xách cặp đi làmChờ cho bóng xe của Mộ Dung Quân đi mất cô liền nháy mắt tinh nghịch với Thanh Thanh. Xì...ai mà thèm ở nhà đợi anh về chứ, cô phải nhân cô hội này đi ra ngoài thôi. Nghĩ sao làm vậy Quyên Quyên liền cùng với Thanh Thanh đi ra ngoài Quyên kéo tay Thanh Thanh đi hết cửa hàng này đến cửa hàng khác. Nhưng không ngờ mới đi được một lát liền bị Mộ Dung Quân kéo về. "Viên Viên theo anh trở về đi. " Mộ Dung Quân ôm cô gái nhỏ vào trong xe nhẹ nhàng bảo " Không...không...em muốn ra ngoài chơi. " Quyên Quyên òa lên khóc ôm lấy Mộ Dung Quân" Được rồi về nhà anh sẽ cho em mấy viên kim cương kia. " Mộ Dung Quân vỗ nhẹ lưng Quyên Quyên nhẹ nhàng nói " Được...được..." Quyên Quyên lập tức nín khóc ôm lấy cổ Mộ Dung Quân hôn một cái ngay vào má - - - - - - - - - - -Quyên Quyên vui vẻ theo Mộ Dung Quân bước vào nhà. Nhưng chỉ mới bước vào phòng khách cô đã thấy một vị phu nhân cùng một cô gái xinh đẹp ngồi đó." Mẹ..." Mộ Dung Quân cùng Thanh Thanh lập tức cuối đầu chào vị phu nhân kia." Mộ Dung phu nhân xin chào." Quyên Quyên có chút lúng túng trước vẻ lạnh lùng của vị phu nhân kia." Anh Quân~lâu rồi không gặp anh, anh có khỏe không~~~" Cô gái xinh đẹp kia bỗng nhiên chạy tới ôm cánh tay Mộ Dung Quân tiện tay đẩy Quyên Quyên ra" Băng Như mau bỏ ra..." Mộ Dung Quân tức giận đẩy cô gái xinh đẹp kia ra sau đó đỡ lấy Quyên Quyên. Rồi lại đi đến bên cạnh mẹ anh nói lớn. " Mẹ...đây là con dâu con tìm cho mẹ..."" Mẹ đã nói với con bao nhiêu lần rồi, người con lấy nhất định phải là Băng Như, còn cô gái này không xứng với con đâu. " Mộ Dung phu nhân đứng lên chỉ thẳng vào mặt Quyên Quyên nói." Mẹ, con cũng muốn nói với mẹ rằng Quyên Quyên là người con yêu thương nhất trên đời này, ngoài cô ấy ra con cũng không lấy ai nữa. " Mộ Dung Quân tức giận nói lớn. Đây là lần đầu tiên anh lớn tiếng với mẹ mình nhưng vì cô anh phải làm vậy." Viên Viên chúng ta đi." Nói xong anh lạnh lùng quay đầu ôm Quyên Quyên bước lên phòng." Con..." Mộ Dung phu nhân ôm lấy ngực mình tức giận Dung Quân đóng mạnh cửa phòng sau đó đặt Quyên Quyên xuống giường. " Quân Quân, hay là thôi đi em không muốn vì em mà anh và mẹ anh cãi nhau." Quyên Quyên cuối đầu kéo kéo góc áo của Mộ Dung Quân đang tức giận ngồi bên. " Viên Viên bảo bối, em đừng lo anh nhất định sẽ bảo vệ em, hãy tin anh." Mộ Dung Quân nắm chặt tay Quyên Quyên nói." Nhưng..." Quyên Quyên chưa kịp nói xong liền bị môi của Mộ Dung Quân ngăn lại. " Ukm..." Quyên Quyên liền không kìm được bật ra một tiếng rên rỉ ngoài ý muốn. Nhưng cô không ngờ điều này đã kích thích Mộ Dung Quân." Viên Viên...cho anh đi..." Mộ Dung Quân ôm lấy Viên Viên ôn nhu nói. " Ukm..." Quyên Quyên không nói gì chỉ ukm một tiếngMặc cho không khí bên ngoài cực kì nặng nề thì bên trong cảnh xuân lại tràn đầy... Một hồi dự mưu âm mưu sắp đặt trước, để cho bọn họ cả đêm triền miên, cứ tưởng rằng sau khi trời sáng, bọn họ sẽ đường ai nấy đi, chỉ là người qua đường. Ai có thể ngờ, người đàn ông này lại nói, sẽ chịu trách nhiệm với cô chứ? Mộ Dung Trần, quyền thế một phương, là thiếu gia tôn quý của nhà Mộ Dung, khi cô bị người ta bỏ thuốc đưa lên giường lớn của hắn, ngây ngô thở khẽ, dụ hắn khó có thể kiềm chế được, mạnh mẽ triền miên suốt một đêm. Vì lấy được cô, hắn không tiếc lấy cường quyền, uy hiếp hôn phu của cô, phá vỡ hôn ước của cô, hơn nữa còn ép cô trở thành vợ của hắn. Một cuộc hôn nhân không có tình yêu làm nền tảng, đã làm cho 2 người như bước đi trên một tầng băng mỏng, mỗi bước đều hết sức cẩn thận. Hai năm trên giường thân mật, quan hệ của bọn họ vẫn dừng lại ở mức “lạnh nhạt”. Một cú điện thoại vượt biển, khiến cho cô biết mình cũng không phải người phụ nữ duy nhất của hắn, rốt cuộc cô cũng đề xuất ly hôn. Buông tay? Cười nhạt, người phụ nữ của hắn, thiên hạ ai dám muốn? Không thả! Cô vĩnh viễn sẽ không hiểu được tình cảm thật lòng của anh. Đã như vậy, không bằng cứ để đó, vì người phụ nữ của hắn, chỉ có thể thuộc về mình hắn! “Tôi sẽ làm cho em biết ai mới là người đàn ông của em” Sự trầm mặc của cô làm cho hắn lầm tưởng bị hắn hỏi trúng tâm sự, nên cam chịu tất cả. Hắn tức giận vô cùng, đưa tay vào trong áo ngủ của cô. “Nếu như, anh muốn cường bạo tôi lần nữa, tôi không còn lời nào để nói” Cô quật cường nhắm mắt lại, nước mắt từng giọt từng giọt chảy xuống …. “Bây giờ em biết, em thuộc về ai rồi chứ?” Hắn bất thường hỏi. Cô yên lặng chảy nước mắt, không thèm nhìn đến hắn. “Trả lời tôi” Lửa giận của hắn vẫn cuồng si như cũ. “Tôi không thuộc về người nào, tình huống bây giờ thay vì nói tôi thuộc về anh, không bằng nói tôi bị anh cường bạo” “Cuộc đời này, em tiếp tục chờ bị cường bạo đi” Nói xong, hắn lập tức xuống giường, đóng cửa phòng rời đi. [Hai năm sau] Mộ Dung Trần không thể tin trừng mắt nhìn người phụ nữ trước mặt, cô mới vừa nói cái gì? Muốn vay tiền của hắn. “Anh, … rốt cuộc có cho mượn hay không?” Tiết Tình lắp bắp nói xong, đầu của cô cơ hồ cúi thấp đến mức sắp đụng xương quai xanh rồi. Nếu như đứa bé không phải của hắn, cô sẽ không để mất thể diện như vậy, chạy đến tìm chồng trước vay tiền. Mộ Dung Trần lạnh lung nhìn cô “Vay tiền? Đường đường là đại tiểu thư của nhà họ Tiết, tại sao lại mượn tiền chồng trước của mình? Người tình cũ của em không phải rất có khả năng sao?” “Anh… không cho mượn thì thôi” Cần gì tổn thương nhau như vậy. Tiết Tình nói xong, xoay người rời đi. Cái gì người tình cũ? Nói đùa sao? 2 năm qua cô căn bản không có nói chuyện với người đàn ông nào quá 3 câu có được không? “Khoan đã, lại muốn đi hả?” “Anh không phải nói không muốn cho mượn sao?” Cô còn không đi thì ở lại làm gì cơ chứ? Ở lại cho anh ta chê cười sao? “Muốn mượn, cũng không phải là không thể” “Oh!?” “Theo tôi 1 buổi tối. Yêu cầu của em tôi sẽ đồng ý” “Anh bệnh thần kinh rồi. Anh làm gì thế?” “Xem thử, em có đáng giá cỡ khoảng tiền đó không?” [Đoạn ngắn 2] “Mộ Dung Trần, đây là cái gì?” “A, là đơn ly hôn của chúng ta, làm sao vậy?” “Đây mới là đơn ly hôn thật?” “Tình Tình, chứ em cảm thấy đó là cái gì?” “Mộ Dung Trần, anh đi chết đi” Lệ rơi đầy mặt, tên khốn kiếp, dám gạt cô lâu như vậy! Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Hào Môn Đoạt Tình Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát! bạn có tin về tình yêu sét đánh khôngNgười tổng tài kiêu ngạo và một tổng tài hiền khi nào gặp lại được rồi sẽ ra sao đâythể loại H+, sủng, HE, SLTruyện này do ZinZinV cho phép NovelToon đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của NovelToon  

chạy em chạy được tôi sao bảo bối